Trang ChínhTrang Chính  Diễn đàn  Shop AvatarShop Avatar  Latest imagesLatest images  Tìm kiếmTìm kiếm  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  


Tôi là hướng dẫn viên


♥ Phía sau sự lạnh lùng ♥ Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down

nghe nhạc
Šα☼..†..þåñÇ
Šα☼..†..þåñÇ

Administrators

Šα☼..†..þåñÇ

Trạng thái:

  
Nick name : Šα☼..†..þåñÇ
I'm : 9
Giới tính : Nam
Thanked : 4
Posts : 280
Points Points : 87621
Status Status : nghe nhạc
Đến từ Đến từ : Bảo Lộc-Lâm Đồng
avatar-dulieu : 57,11560|47,11462|50,11840|49,10857|64,12636|51,11465|48,12263|58,12153|66,11442
Nick name : Šα☼..†..þåñÇ
I'm : 9 Giới tính : Nam Thanked : 4
Posts : 280
Points Points : 87621
Status Status : nghe nhạc
Đến từ Đến từ : Bảo Lộc-Lâm Đồng
avatar-dulieu : 57,11560|47,11462|50,11840|49,10857|64,12636|51,11465|48,12263|58,12153|66,11442

Kho đồ
: Fishy Skunk Kitty4 Panda Dolphin <img src=
Nick name : Šα☼..†..þåñÇ
I'm : 9 Giới tính : Nam Thanked : 4
Posts : 280
Points Points : 87621
Status Status : nghe nhạc
Đến từ Đến từ : Bảo Lộc-Lâm Đồng
avatar-dulieu : 57,11560|47,11462|50,11840|49,10857|64,12636|51,11465|48,12263|58,12153|66,11442

Kho đồ
: Fishy Skunk Kitty4 Panda Dolphin <img src=

♥ Phía sau sự lạnh lùng ♥  Vide


Nguồn : http://www.9xclub.biz/t152-topic
Tiêu Đề : ♥ Phía sau sự lạnh lùng ♥
Thời gian : Thu 28 Jul 2011, 21:07
9xclub.org - Nơi tình yêu bắt đầu

°¤*(¯`°°*¤°--------------------------------------------1--------------------------------------------°¤*°°´¯)*¤°


Anh gặp em khi em là cô sinh viên năm thứ nhất mang bệnh tim bẩm sinh, đang điều trị tại bệnh viện anh làm. Không hiểu sao trong số bao nhiêu người bệnh, anh lại chú ý đến em. Khuôn mặt dịu hiền, vóc dáng nhỏ bé, nước da trắng trẻo có phần xanh xao của em làm anh có cảm giác muốn được chở che. Hình như duyên phận sắp đặt khi anh được chỉ định làm bác sĩ điều trị cho em. Ngay từ lúc đó, anh đã có ý nghĩ: "Mình sẽ chăm sóc cho cô bé này cả đời".



Thời gian dần trôi và tình cảm anh dành cho em cũng lớn theo thời gian, anh không chỉ dừng lại ở một bác sĩ điều trị nữa mà trở thành người bạn của em. Nhìn một loạt các loại thuốc mà em phải uống hàng ngày, nhìn vóc dáng nhỏ bé của em vẫn say sưa học tập trong bộ đồ bệnh nhân, anh càng thấy thương và khâm phục em hơn. Rồi tình yêu đến với anh từ lúc nào cũng không hay. Sự nhạy cảm và tinh tế của một cô gái đủ để em nhận ra tình cảm của anh, song em luôn tìm cách né tránh, thậm chí còn tỏ ra lạnh lùng, hờ hững khiến trái tim anh đau nhói.

Sinh nhật em, anh đã thức trắng đêm làm một món quà để gửi gắm vào những điều mà anh ấp ủ từ lâu. Nhưng khi bước vào căn phòng em nằm, anh chỉ nhìn thấy một màu trắng toát. Anh đã chạy đi khắp nơi tìm em, song đáp lại anh chỉ là khoảng không vắng lặng, ý nghĩ mất em đã làm anh hoảng loạn thật sự. Chưa bao giờ anh có cảm giác ấy trong đời, lúc này anh mới biết em quan trọng với anh đến nhường nào.

Anh thở phào nhẹ nhõm khi biết em chuyển sang bệnh viện khác nhưng không một ai cho anh biết em chuyển đến đâu, đáp lại anh chỉ là những cái lắc đầu và câu nói: "Người nhà bệnh nhân không muốn cho ai biết". Anh đã tìm đến nhà và nơi em học nhưng đáp lại anh cũng là nhưng cái lắc đầu: "Cô ấy đã chuyển đi rồi".

Anh quyết tâm đi tìm em. Ngoài thời gian làm việc, anh đến tất cả các bệnh viện và ngồi đó cả buổi để nhờ họ tra cứu tên em, dù biết điều đó là rất khó.

Vừa phải bảo vệ công trình nghiên cứu của mình, vừa phải tranh thủ các buổi tối đi đến bệnh viện tìm em, công việc và nỗi nhớ em đã làm anh trở nên tiều tụy. Cuối cùng, với thành tích xuất sắc của mình, anh đã được một suất du học y khoa nước ngoài. Người mà anh nghĩ đến đầu tiên là em, bởi em là động lực chính để anh hoàn thành xuất sắc công trình đó. Khát vọng được gặp lại em càng thôi thúc anh.

Hôm đó, anh nghe thấy đứa bạn bảo ở bệnh viện nó có một người trùng tên em, anh đã đội mưa để đi đến đó, nhưng kết quả không như mong muốn. Lần đầu tiên anh bắt đầu thấy chán nản, lần đầu tiên anh thấy giận em vô cùng, lần đầu tiên anh đã hét lên: "Em đang ở đâu? Sao em lại làm thế ?"



Thời gian trôi, chỉ còn 1 ngày nữa là anh phải ra sân bay. Hy vọng tìm thấy em ngày càng trở nên vô vọng, nhưng chính vào lúc đó, anh đã nhận được một cuộc điện thoại, từ đầu dây bên kia là giọng nói trầm ấm của một người đàn ông: "Cháu là Tùng phải không? Bác là bố của Linh, bác có chuyện muốn nói với cháu, cháu có rảnh không?"

Anh như người trong mơ, quên hết cả mệt mỏi, lao nhanh đến địa chỉ đó.

"Cháu đã khỏe chưa?" Đó là câu đầu tiên bố em hỏi anh, anh vô cùng ngạc nhiên khi thấy bác ấy biết anh vừa ốm dậy, giọng nói đều đều nhưng chứa đầy tình cảm của người bố kể về con gái mình đã làm trái tim anh đau nhói:

"Tùng à, hai đứa cứ thế này sẽ mãi làm khổ nhau thôi. Con bé đã nhịn ăn mấy ngày để bắt bác phải chuyển viện, dù nó biết đây là bệnh viện tốt nhất cho nó. Nhưng từ ngày chuyển viện, nó biến thành một người khác hẳn, không còn vui vẻ như trước nữa, và hôm nào nó cũng ghé qua bệnh viện để nhìn cháu làm việc, tất cả những ngày cháu đi tìm nó, nó đều biết hết. Đêm nào nó cũng khóc, người nó gầy rộc đi, nhưng nó nhất quyết không để ai tiết lộ thông tin về nó cho cháu biết, nó bảo cứ để cháu tìm, tìm mãi không thấy rồi anh ấy sẽ nản, đau một lúc còn hơn khi yêu con anh ấy sẽ còn khổ mãi... Linh đã mất mẹ từ nhỏ, mẹ nó mất khi sinh ra nó cũng bởi bệnh tim quái ác đó, nên nó sợ".

Giọng người đàn ông chùng lại: "Ngày biết cháu nhận được học bổng, nó khoe với bác, nhưng bác viết nó rất buồn... Mấy ngày cháu ốm, hôm nào nó cũng tự tay làm thức ăn, gửi bạn bè mang đến cho cháu. Bác không thể nhìn nó dày vò bản thân mãi, bác quyết định đến đây gặp cháu, nếu cháu chấp nhận những khó khăn của căn bệnh đó để chăm sóc nó cả đời thì...". Người đàn ông nghẹn lại, cố giấu những giọt nước mắt.


Hôm đó, anh đã không đến nhà cô gái, mà chỉ nhờ người bố trao cho cô một lá thư. Lúc đầu anh còn băn khoăn cho quyết định lên đường của mình, nhưng sau đó anh đã quyết định ra đi, học thêm kiến thức chuyên ngành tim. Ngày anh lên đường chỉ có những người bạn ra tiễn anh...

"Bức thư đó viết gì hả bà?" Rồi họ có lấy nhau được không bà?"

Tiếng đứa cháu làm ngắt dòng câu truyện của bà lão. Rồi bất chợt có tiếng lạch cạch ngoài cửa: "A, ông đi công tác đã về". Đứa cháu reo lên, chạy vội ra cửa mà quên không nghe câu trả lời của bà. Bà lão mĩm cười, rồi nhẹ nhàng đi ra đón ông với cảm giác còn vẹn nguyên như cái cảm giác của bà chờ ông trở về ở sân bay thuở nào.
Tài Sản của Šα☼..†..þåñÇ
Kho đồ
: Fishy Skunk Kitty4 Panda Dolphin <img src=

Hãy cảm ơn bài viết của Šα☼..†..þåñÇnhé!!!

>
Message reputation : 100% (1 vote)

♥ Phía sau sự lạnh lùng ♥

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang
Trang 1 trong tổng số 1 trang
°¤*Nếu chèn smilies có vấn đề thì bấm A/a trên phải khung viết bài*¤°

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
9xClub :: -‘๑’-Studio Relax-‘๑’- :: Relax :: Blog truyện-
♥ Phía sau sự lạnh lùng ♥  Link ảnh hiển thị
 
Diễn đàn ... được phát triển bởi các thành viên. Admin: ...
Ban Quản trị không chịu trách nhiệm về nội dung thành viên đăng tải
Style by Loitraitim - FM rip by †™√∙î∙þ™†
Vui lòng không xóa những dòng này khi sử dụng skin.
Powered by phpbb2 ® Version 2.0
Copyright ©2011 - 2012, Forumotion Ltd.
Chat ()
Lên đầu trang
Về trang chủ
Xuống cuối trang
Đang Tải Chờ Nha!!...
Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất